(¯`•™ ๑۩۞۩๑♥• (¯`¶v¶ÿ£övë´¯) ♥•๑۩۞۩๑ ™•
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

(¯`•™ ๑۩۞۩๑♥• (¯`¶v¶ÿ£övë´¯) ♥•๑۩۞۩๑ ™•

Wecome To MyLove
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Giới thiệu fan fic dbxk bản full

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
shawol_love_shinee
Thành Viên Mới
Thành Viên Mới



Bài viết : 41
Được cám ơn : 0
Tham gia ngày : 16/09/2010
Tuổi : 28
Đến từ : catba

Giới thiệu fan fic dbxk bản full Empty
Bài gửiTiêu đề: Giới thiệu fan fic dbxk bản full   Giới thiệu fan fic dbxk bản full I_icon_minitimeTue Oct 05, 2010 4:59 pm

RỒNG PHƯƠNG ĐÔNG
Author :T.A.N.3
Rating :13+
Category : fantasy, humor, AU
Disclaimer: DBSG không phải của tui(nhưng họ là của nhau..Hoho)
Pairings: Jaeho, Yoosu, Kimin.
Warning: shounen-ai
Status: ongoing
(Lần đầu viết fic, có gì sai hay chưa tốt mong mọi người thông cảm .Đây là fic viết tặng cho Okie, Shysh, Blue, Jury và Monkey sama.)


PROLOGUE:
Thuyết ngũ hành ….vốn đã có từ xa xưa…
Trong triết học cổ Trung Hoa, ngũ hành gồm năm nguyên tố tương sinh tương khắc: Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ.
Thuyết Ngũ hành đã lan truyền rộng rãi và ảnh hưởng đến nhiều quốc gia vùng châu Á, trong đó có xứ sở Cao Ly-nay gọi là Hàn Quốc…
Và đó là nơi câu chuyện của chúng ta được bắt đầu…




Tầng mây thứ chín-nơi ở của các vị thần…một buổi sáng yên bình sẽ trôi qua nếu không có cuộc trò chuyện dịu dàng, lịch sự của mấy vị nữ thần…

“KHÔNG, KHÔNG, KHÔNG VÀ KHÔNG!!!!! KHÔNG THỂ CHẤP NHẬN ĐƯỢC!!!” – nữ thần mặc áo màu xanh chuối thét lên.

“CÓ IM ĐI KHÔNG HAY LÀ MUỐN GIẾT HẾT MẤY CON CHIM NGOÀI KIA HẢ!?”- nữ thần mặc áo trắng tức tối đáp lại khi thấy lời đề nghị của mình bị bác bỏ.

“Im hết đi…Nhức đầu quá mà còn nghe tụi bay cãi nhau nữa chắc tao cắn lưỡi chết cho rồi…”- nữ thần mặc áo xanh dương “lịch sự” lên tiếng trấn áp cuộc cãi vã đang tới hồi quyết liệt- “Tụi bay la nữa là con Wib nó về nó cắn hết cả lũ bây giờ.Tao chưa muốn đi thẩm mỹ viện xoá vết răng đâu…Nhục lắm!”

“Nhưng Blue phải thấy đề nghị của em hay đấy chứ!Tại con Shysh cứ sống chết cãi cho bằng được thôi!”-nữ thần áo trắng phụng phịu đáp-“Con Wib mà nghe cũng sẽ đồng ý mà..”

“TAO KHÔNG NÓI ĐỀ NGHỊ CỦA MÀY DỞ NHƯNG LÀM ƠN THỰC TẾ CHÚT XÍU CHO TAO NHỜ!”- nữ thần áo xanh chuối đốp lại-“THƯA NÀNG OKIE, DẠO NÀY NÀNG BAY RA KHỎI HÀNG RÀO THỰC TẾ HƠI XA RỒI ĐÓ!”

“Ôi dào…Hai đứa bay cãi vã hoài nghe phát chán…Đợi con Wib về rồi tính luôn, có sao đâu…”-nữ thần mặc áo cam nãy giờ đang yên lặng dũa móng tay chợt cất giọng khiến ba người kia quay lại trợn mắt ngó.Từ sáng đến giờ lo cãi vã mà họ quên không để ý tới con người đang chói sáng còn hơn mặt trời kia:một cái áo màu vàng cam chính hiệu Twister, mắt kính màu vàng cam nốt ,đã vậy trên áo còn đính hột cườm pha lê vàng kết thành dòng chữ:”Jury is the best”.Nữ thần áo trắng Okie lắc đầu: “Sao hôm này Jury nó bệnh quá…”.Còn nữ thần Blue thì bảo: “Ngó nó tao tưởng Đại sứ Cam ép”.

ẦM…ẦM!!!!!-một tiếng nổ kinh hoàng kèm theo một làn khói đen mịt mù cả cung điện thần thánh…Tiếp theo đó là một nữ thần bước ra.Nữ thần này mặc nguyên một bộ quần áo đen chấm gót, đeo tất cả nữ trang bằng pha lê đen, mái tóc đen dài huyền ảo đến giữa lưng…nói chung mọi thứ đều đen cả. Bộ dạng đó theo ngôn ngữ của các nữ thần kia là: “Trông nó cứ như con ác phụ…”

“Cách xa chục cây số cũng nghe tiếng con Okie với con Shysh cãi nhau” - nữ thần thở dài nói- “Lần này lại là gì nữa đây!?”

“Wib..mày về rồi!”- nữ thần Okie reo lên sung sướng-“Mày nghe thử đề nghị này của tao nhá.Con Shysh cứ cãi hoài kìa…”

Nữ thần Wib ngồi xuống một cái ghế bằng vàng bên cạnh nữ thần Jury đang dũa móng rồi đáp: “Nói đi.Lại bày trò gì nữa?”

“Lúc nãy khi mày đi vắng, có một vài người đã đến gần đền thờ cầu xin…”-nữ thần Okie thuật lại nhưng bị nữ thần Shysh cắt ngang-“Nhưng cầu nguyện không đúng chỗ…”

Nữ thần Blue tiếp lời: “Cũng thông cảm vì họ là khách du lịch, không phải người ở đây nên đâu có biết là đã cầu nguyện nhầm người…Lạ ở chỗ họ đều chỉ cầu xin một chuyện duy nhất…”

“Và chuyện đó không phải chuyên môn của chúng ta!”-nữ thần Shysh gay gắt đốp lại-“Chúng ta chỉ là những thiên thần ban niềm vui và hạnh phúc mà thôi.Chúng ta chỉ giúp họ tươi cười mỗi ngày, giúp học có thêm nghị lực chứ không phải cho họ tất cả!”

“Vậy rốt cuộc họ cầu xin cái gì?”-nữ thần Wib bóp trán nhăn nhó, tay với lấy cốc nước trên bàn hớp một ngụm. Nữ thần Jury hờ hững đáp: “Họ là năm cặp vợ chồng hiếm muộn đến để cầu có con vui vầy khi tuổi già…”

“PHỤT!!!!” – một dòng nước phun ra khiến các nữ thần khác nhảy sang một bên để né.

“CÁI GÌ!?CẦU CON Á!?”-nữ thần Wib vừa vội vớ lấy miếng khăn giấy chùi miệng vừa hỏi lại.Các nữ thần kia gật đầu cái rụp. “Và tao chỉ đề nghị là chúng ta sẽ giúp họ thôi mà…”-nữ thần Okie thêm vào.
Nếu có ai nói rằng các vị thần không biết hoá đá là gì thì có lẽ họ sẽ phải nghĩ lại khi nhìn thấy cảnh này.Nữ thần Wib ngồi bất động trên ghế, nữ thần Jury lấy tay huơ huơ trước mặt bạn mình để tìm vài phản ứng nho nhỏ.Nữ thần Shysh đắc chí ngó qua nữ thần Okie như muốn nói: “Thấy chưa!?Đã bảo nó sẽ phản đối mà!”.Nữ thần Blue lắc đầu không nói gì,chỉ ngầm cảm thấy tội cho bạn mình chưa có chồng mà làm “hòn vọng phu” sớm quá.

Cuối cùng sau gần mười phút làm tượng, nữ thần Wib lên tiếng: “Chuyện này không phải chúng ta không làm được…nhưng vì nó không phải thẩm quyền của chúng ta,nên nhất định phải có điều kiện…”

“HUH?MÀY CHỊU À?HOAN HÔ!!!”-nữ thần Okie reo hò mừng rỡ trước sự cau có của nữ thần Shysh.Riêng nữ thần Jury nheo mắt nhìn.Thâm niên chơi thân với Wib đủ cho nữ thần nhận ra có gì đó không ổn trong lời nói của bạn mình.Nữ thần bèn dập tắt tiếng reo hò cộng tiếng chửi rủa: “Điều kiện gì?Bộ có chuyện gì à?”

“Có đấy…”-nữ thần Wib thở dài đáp-“Lúc nãy tao đến chính điện để họp cùng nhà tiên tri của loài khỉ Monkey sama-“người” nổi tiếng nói đâu trúng đó”-nữ thần Wib nhấn mạnh chữ “người” nhằm cho bọn bạn mình hiểu rằng gọi “người” là cho lịch sự và tỏ lòng tôn kính với chúa khỉ, chứ thật ra cũng chỉ là một con khỉ già không hơn không kém.

“Bà ta đã cho chúng ta một lời tiên tri chẳng hay ho gì mấy…Đó là chỉ hai mươi năm nữa thôi, chúng ta sẽ bị xâm lăng.Cung điện của các vị thần cấp cao như chúng ta lẫn cấp thấp đều bị binh đoàn quái vật tấn công.Chúng ta không tài nào thắng nổi nếu không có sự trợ giúp của năm anh hùng trần gian và con Rồng Phương Đông.Năm người này phải được tuyển lựa kĩ càng để ban tặng sức mạnh thần thánh.Và khi thời cơ đến,chúng ta phải tập hợp họ lại, cùng nhau đánh thức con rồng truyền thuyết để chiến đấu với kẻ thù”-nữ thần Wib nói một hơi không ngừng nghỉ khiến mấy vị kia há hốc sợ hãi.

“Các cung điện khác đã được báo tin rồi…Và Thượng đế tối cao đã quyết định cho bắt thăm xem cung điện nào phải lo nhiệm vụ tìm người thích hợp…”-nữ thần tiếp lời và bị cắt ngang bởi nữ thần Blue: “Đừng nói cho tao biết mày xui dữ vậy nha…”.Nữ thần Wib gật đầu hối lỗi.
Có một người đang cúi đầu nhận tội và ba người đang trợn mắt ngó con ác phụ bằng ánh mắt mang hình viên đạn.
“Cho nên, chúng ta có thể ra điều kiện với năm cặp vợ chồng đó như sau…”-nữ thần Wib nói lí nhí-“Rằng chúng ta sẽ ban cho mỗi cặp 1 đứa con trai.Mỗi chúng ta sẽ đỡ đầu cho một đứa trẻ và bảo vệ nó.Nhưng tới năm mười tám tuổi, chúng nó sẽ phải đến học tại Học Viện Pháp Thuật-nơi chuyên dạy cho con cái của các vị thần để được trui rèn chờ ngày chiến đấu.Thấy sao?”

Các nữ thần nhìn nhau suy nghĩ, cuối cùng nữ thần Shysh và Okie cùng lên tiếng: “Đành vậy thôi…” trong khi nữ thần Blue phán một câu vô thưởng vô phạt: “Whatever...”

“Năm đứa trẻ sẽ mang năng lực của người đỡ đầu..tức là năng lực của chúng ta-ngũ hành thuật.Và kế hoạch phải được tiến hành trong hôm nay…”-dứt lời,nữ thần Wib đứng lên phẩy tay-“Đi thôi các chị em…”

Và họ khởi hành.

Nữ thần Okie với năng lực của Kim tinh bay nhanh nhất bằng đôi cánh làm bằng bạch kim nguyên chất.Thực ra đôi cánh đó lúc đầu bằng vàng,nhưng nữ thần khăng khăng đổi thành bạch kim vì “Cho nó sang trọng,với lại màu vàng làm tao ngứa mắt!” khiến nữ thần Jury nhăn nhó vì nữ thần đang mặc một cái áo màu vàng tươi rói bên cạnh.
Nữ thần Okie đáp xuống nhà họ Kim khi hai vợ chồng đang tình tứ xem phim với nhau trên ghế sofa.Thấy có thần linh vào nhà, họ lạy lục không ngớt.Nữ thần ra lệnh cho họ đứng dậy rồi bảo: “Chúng ta chứng giám cho mong ước có con của hai ngươi.Các người sẽ sinh được một bé trai là Kim Jaejoong.Nhưng nhớ kĩ các ngươi phải làm theo chỉ dẫn của bức thư này.Cầu Thượng đế ban phúc cho các ngươi”.Hai vợ chồng nhận ơn phước,lòng rất đỗi vui mừng.

Cùng lúc đó các nữ thần khác cũng đang làm nhiệm vụ tương tự.Nữ thần Wib với đôi cánh đen và năng lực của Thuỷ tinh vừa ban phúc lành cho gia đình họ Shim vừa rủa thầm cái nhà này ăn gì mà cao thế.Chẳng là nữ thần phải đứng lên ghế trong khi hai vợ chồng kia quỳ rạp xuống mới ban phước được. “Thằng Shim Changmin đẻ ra mà cao cỡ này chắc có nước nó gõ đầu ta chứ ta sao dạy được nó hả trời!?”-nữ thần nghiến răng ken két.

Nữ thần Blue thì bay xa tới tận một vùng ngoại ô để ban phước của Hoả tinh cho cặp đôi nhà họ Kim và đứa con trai sẽ-chào-đời Kim Junsu.Nói chung là không có gì đặc biệt, phải tội cái nhà này mắc bệnh xỉa xói.Nhưng họ làm sao bằng nữ thần Blue nổi tiếng “sốc hàng” này,nên nữ thần đã nhẹ nhàng đáp lại khi họ thắc mắc liệu đứa bé có lùn và đen như thần không rằng: “Cha mẹ cú đòi đẻ con tiên sao được.Ta đỡ đầu cho thì may ra quạ đẻ ra phượng hoàng đấy.Nghe chưa!?”

Nữ thần Shysh được giao nhiệm vụ đến nhà họ Jung-một dòng họ giàu có bậc nhất vùng. “Thằng nhóc Jung Yunho sau này chắc sẽ sung sướng đây.Mà phải thế thôi, mang năng lực Mộc tinh của ta thì phải thế!”-nữ thần cười thầm trong bụng một cách khả ố.

Cuối cùng là nữ thần Jury với năng lực của Thổ tinh đang ngự tại nhà của họ Park và trò chuyện cùng cha mẹ của đứa trẻ tên Park Yoochun-cái tên mà theo nữ thần là hay nhất đời, còn theo các nữ thần khác thì họ chưa thấy đứa nào mang tên đó mà thông minh cả.

Vậy là số phận của năm đứa trẻ đã được quyết định.Mười tám năm trôi qua yên bình,mấy đứa trẻ lớn lên và vẫn không hay biết gì về định mệnh của mình, rằng chúng phải gặp biết bao khó khăn trắc trở để bảo vệ thế giới, gia đình, và cả tình yêu.
♥ Xem thêm các Chủ đề cùng chuyên mục:
Black Cat
Hãy vào đây nếu bạn muốn truyện mình viết...
Thế Giới Thứ 3 (Chuyện về Gay)
P.V.S(lemon)[End]
MẸ VÀ NGƯỜI YÊU SỐ TÁM (sưu tầm )
Ta ghét ngươi !
Sưu tầm: Người tình du đãng
[Demo] Bailamos (TYL - New series)
Giang Sơn Mĩ Nhân Tình
Chuyện Tình Hoa Xương Rồng !!!!
Nhật ký ä¡┐│¬ √ä ¶/¶│┐Ø€
Thả rơi........♥♥♥♥.... tình yêu
phòng y tế
Hẻm vắng tình yêu!....
[It's our world]
Lệch lạc !
giấc mơ định mênh( hellangle love cau ngoc)
Silence
Xương Rồng Nở Hoa
tim ban Long Xuyen


Xem thêm: http://www.hihihehe.com/f/threads/155332-RONG-PHUONG-DONG-long-gift-fic-#ixzz11TdUQbwG
Về Đầu Trang Go down
KeviiN_Ps2p
Admin
Admin
KeviiN_Ps2p


Bài viết : 70
Được cám ơn : 4
Tham gia ngày : 15/12/2009
Tuổi : 29
Đến từ : kát bà thân ju of tôi

Giới thiệu fan fic dbxk bản full Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Giới thiệu fan fic dbxk bản full   Giới thiệu fan fic dbxk bản full I_icon_minitimeWed Oct 06, 2010 12:27 pm

shawol_love_shinee đã viết:
CHAPTER 1:
Mười tám năm….là khoảng thời gian có thể là ngắn ngủi đối với nhiều người nhưng với các vị thần, nó là sự chờ đợi dài đăng đẵng cộng thêm sự thấp thỏm lo âu .
Suốt mười tám năm, các vị nữ thần phải âm thầm bảo vệ, cầu nguyện cho năm đứa trẻ được an toàn, bình an.
Và rồi thời điểm ấy cũng đã tới.


Tại nhà họ Kim

Tất cả mọi người trong gia tộc họ Kim đều đang quây quần trong một bữa tiệc gia đình ấm cúng. Phần họ mừng vì năm mới đã đến yên lành, phần mừng cho hai đứa trẻ nhà họ Kim đã qua năm mười tám tuổi: Kim Jaejoong và Kim Junsu.
Hai đứa trẻ là anh em họ, cùng tuổi, chỉ có điều người sinh đầu năm kẻ sinh cuối năm.Kim Jaejoong sinh trước vì thế là anh, Junsu là em mặc dù theo lời Jaejoong thì nó là cái thằng láo có hạng vì chẳng nể nang anh nó bao giờ.Nó chỉ giỏi cái khoảng giả nai và nũng nịu bằng khuôn mặt xinh xắn như con gái mà thôi.Cùng một câu nói mà trước mặt người khác thì nó bảo cậu: “Jaejoong hyung, mặt hyung dính lọ nghẹ kìa.Để em lau dùm cho”;còn khi chỉ có hai anh em thì nó lại hất mặt nói: “Mặt hyung dơ như người tiền sử!Lấy khăn giấy lau dùm cái,nhìn mắc ói!”

Còn Kim Jaejoong thì sao nhỉ? Nói một cách công bằng thì Jaejoong là cậu con trai đẹp nhất thế giới hơn cả phụ nữ, còn theo ngôn ngữ khiêm tốn của riêng cậu thì “Mình cùng lắm chỉ đẹp hơn tất cả con gái ở Hàn Quốc này chớ mấy”. Mà phải công nhận cậu rất đẹp: nước da trắng hồng mịn màng, lông mi cong vút, mắt đen mĩ miều, môi hồng mọng, mái tóc đen nhánh mượt mà và cái dáng thanh mảnh nhiều cô gái mơ ước.Vẻ ngoài của cậu khiến cho cậu nhiều lần gặp rắc rối mỗi khi ra đường vì có hàng ngàn người bị mất máu mũi gồm cả nam lần nữ.Nhưng đã có kẻ yêu thì có kẻ ghét, ánh mắt ghen tị căm hờn san bằng tỉ số với ánh mắt ngưỡng mộ.Đã có vài lần cậu bị mấy cô gái đánh ghen giữa đường vì cậu đã hớp hồn mấy anh chàng của họ dù có lúc cậu còn chẳng biết anh ta là ai.

“Jaejoong, Junsu! Hai đứa vào đây, cả nhà có chuyện cần nói”- ông Kim lôi hai thằng con trai đang tranh cãi vì cái bánh kem chocolate vào phòng sinh hoạt bằng một câu nói ra lệnh.

“Appa, umma gọi con”- Jaejoong nói rồi ngồi xuống miếng đệm đối diện ba mẹ mình. Junsu ngồi xuống bên cạnh, im lặng lắng nghe.

Hai cặp vợ chồng họ Kim nhìn nhau rồi lại nhìn hai đứa trẻ hồi lâu.Cuối cùng, appa của Jaejoong thở dài cất tiếng: “Đã tới lúc các con biết rõ mọi chuyện”-rồi ông chìa hai phong thư đã cũ nhưng vẫn nguyên vẹn ra trước mặt hai cậu con trai.Rồi ông bắt đầu kể lại câu chuyện thần kì mười tám năm về trước…

Năm phút là khoảng thời gian để hai thằng con trai mười tám tuổi thông minh hơn người này hiểu được mọi thứ sau khi ông Kim kết thúc bằng câu chuyện cái nhìn buồn bã.Và ngay sau đó là….
“AAAAAAAAAAA!!!!” –tiếng thét vang lên khiến căn nhà lung lay và chim chóc ở ngoài té chết cả.Thái độ này của hai thằng con trai chứng tỏ cho người lớn trước mặt chúng biết rằng chúng đã hiểu tương lai của mình “tươi sáng” tới mức nào.

Cách đó vài cây số tại một căn biệt thự nguy nga lộng lẫy, có hai thằng con trai khác cũng mười tám tuổi bị lũ chim quanh đó đâm đơn kiện lên toà án “Động vật biết bay tối cao” vì tội giết đồng loại chúng bằng tiếng thét.

“Umma! Con không tin! Con không chịu đi học đi học ở cái nơi quái quỉ gì đó đâu! Umma hãy thương thằng con trai khốn khổ Jung Yunho này mà cho con đi du học đi!”-thằng con trai đang quỳ trước umma nó và người bác, kế bên là thằng em họ chí cốt Park Yoochun cũng đang làm hành động tương tự.Cả hai đang hết sức gào rú với umma mình để được ở lại. Hai bà mẹ cũng thương chúng lắm, nhưng lời hứa không thể rút lại, đặc biệt là lời hứa với các vị thần. Bà Jung bèn an ủi: “Các con phải đi nhưng đừng lo, hai umma sẽ chu cấp đầy đủ mỗi tháng. Hơn nữa thằng Changmin, con trai của tổng quản gia nhà mình cũng sẽ đi cùng hai đứa mà, khỏi lo buồn nhá!”
Câu nói cuối cùng của bà Jung đã bắn rụng hai con chim nhỏ.Con “Yunho” đang trợn trắng ngó mẹ mình, còn con “Yoochun” thì đôi mắt long lanh nhìn mẹ mình đang im lặng mong chờ một câu đính chính lời của bà Jung. Nhưng bà chỉ mỉm cười dịu dàng như ý nói: “Số con thế rồi con trai ơi!”

“TRỜI ƠI! SAO LẠI CHO TỤI CON ĐI VỚI NÓ???LOÀI ĂN TẠP NHƯ NÓ MÀ CHO ĐI THEO THÌ CHẮC CÓ NƯỚC NÓ ĂN SẬP TRƯỜNG MẤT!!!”- Yoochun rú lên với sự đồng tình của Yunho.

“Nhưng nó cũng như các con, sinh ra dưới số phận gắn liền với các vị thần. Vì thế nó cũng sẽ học ở đó như các con.Không bàn cãi nữa!”- bà Park đáp giọng lạnh tanh, tức thì dập tắt cơn điên của thằng con trai.
“Thằng đó mà cũng được thần thánh bảo trợ hả? Bà nào bảo trợ cho nó chắc cũng ăn nhiều ngang ngửa nó thôi.”- Yunho lầm bầm trong miệng.

[ Hắt…xì….- nữ thần Wib trên cung điện hắt hơi liên tục-“Thằng mất dạy nào nói xấu bà thế..!?”]

*****************

Ngày lên đường của năm cậu con trai đã tới. Các bà mẹ bù lu bù loa, các ông bố chỉ nhẹ nhàng vỗ vai nhắn nhủ: “Đừng chết sớm quá!” để rồi khi con trẻ đi khuất thì về nhà ôm vợ khóc tức tưởi-“Trả con lại cho tui! Huhuuhu!”

Năm thằng con trai mười tám tuổi xuất phát từ hai hướng khác nhau nhưng đích đến thì chỉ có một: HỌC VIỆN PHÁP THUẬT DÀNH CHO THẦN THÁNH WOB_PS.



Tại văn phòng nhận đơn nhập học
“Đây là giấy nhập học, sơ đồ trường và bảng nội quy của em, Kim Jaejoong và Kim Junsu. Bây giờ hai em hãy đến phòng số 1 và số 4 ngay hành lang này để gặp người đỡ đầu.”
Hai thằng con trai gật đầu chào rồi lật đật chạy ra ngoài tìm phòng, lòng thấp thỏm lo lắng không biết “mẹ” đỡ đầu của mình ra sao. Lỡ trúng ác phụ thì thà nhảy lầu tự vẫn còn hơn. Hai cái cơ thể biết đi mang tên Jaejoong và Junsu thơ thẩn lết xác đến phòng số1 và số 4. Mỗi đứa vào một phòng sau khi đã thầm cầu nguyện cho nhau: “Cầu cho thằng kia trúng ác phụ.Con ăn ở hiền lành, lẽ nào trời lại không thương con?”


Phòng số 4
“Xin chào, tôi là Kim Jaejoong đến để gặp người đỡ đ…”-câu nói bị bỏ lửng khi Jaejoong thấy trước mặt mình là một người con gái độ mười lăm, mười sáu tuổi. Cô mặc một chiếc áo trắng tinh, tay cầm quạt vàng phe phẩy, tay kia đang đưa tách trà lên môi nhâm nhi. Vừa nhìn thấy Jaejoong, cô lên tiếng: “Ôi! Cục cưng của ta tới rồi! Mười tám tuổi rồi, lớn quá đi! Ngồi đi cưng.”

“Đây là mẹ đỡ đầu hả? Trẻ hơn cả mình!? Má ơi, chắc bả đi thẩm mỹ viện dữ lắm mới trẻ lâu vậy!”- Jaejoong thầm nghĩ rồi ngồi xuống cái ghế vàng đối diện.

“Đừng lo.Ta nhìn trẻ thế thôi chứ làm thần cũng hơn ngàn năm rồi.Chính hiệu đấy, không gạt con đâu Jaejoongie. Tại ta thích cái hình dáng này nên giữ hoài á mà”- nữ thần Okie mỉm cười dịu dàng, búng ngón tay cái “tách”.Và trước sự ngạc nhiên của Jaejoong, một cái bàn vàng với một bộ ấm trà bạch kim hiện ra trước mặt cậu. Cái ấm tự động bay lên rót trà vào tách cho Jaejoong và như biết ý cậu hay uống trà đường, cái hũ đường tự động bật nắp mở đường cho cái thìa bay đến bỏ vào tách cậu một viên đường. Cậu bắt đầu tin người trước mặt thật sự là một nữ thần, và là mẹ đỡ đầu của cậu.

Cùng lúc đó ở phòng số 1, Kim Junsu cũng há hốc mồm chẳng khác gì anh mình khi thấy nữ thần Blue ngồi đọc sách trên ghế vàng với chiếc áo màu thiên thanh tuyệt đẹp.
Nhưng có chút gian xảo hơn Jaejoong, cậu đòi nữ thần chứng minh trước rồi mới ngồi vào ghế. Với một cái phẩy tay đơn giản nữ thần đã nhấc bổng Junsu lên không trung và treo nửa giờ liền –“để trừng phạt tội láo lếu…”-nữ thần giải thích. Và tất nhiên nhiêu đó đã đủ cho cậu ngoan ngoãn lại.

Khi hai cậu con trai nhà họ Kim đang trao đổi với mẹ đỡ đầu thì bên ngoài có ba tên con trai khác cũng đang trên đường tìm phòng. Đó không ai khác hơn Jung Yunho, Park Yoochun và Shim Changmin.

“Em phòng số 6, hyung phòng mấy?”-Yoochun quay sang hỏi Yunho

“Phòng 12, xa tít ngoài cùng. Cứ y như đi ra hoang đảo”-Yunho càu nhàu-“Còn mày Minnie?”

“Em phòng số 5. Sát bên Yoochun hyung, càng tốt”-Changmin hí hửng-“Có gì em la lên thì hyung qua giúp em nhá!”

“Mày mà có làm sao tao cũng chẳng qua cứu đâu, vì thế giới sẽ giải quyết được nạn khủng hoảng lương thực . Hyung luôn biết nghĩ cho nhiều người mà…”- Yoochun đáp tỉnh rụi trước khuôn mặt nhăn nhó của Changmin-“Thôi tới rồi, hyung vào đây.Đừng ăn người ta nhé Minnie”-Yoochun trêu chọc rồi đóng sập cánh cửa phòng số 6.

“Em cũng đi đây, hyung may mắn”-Changmin phụng phịu bước vào phòng số 5, không quên quay lại chúc phúc cho Yunho.

Khi cánh cửa phòng số 5 cũng đã khép lại, Yunho đành đi một mình đến phòng 12, vừa đi vừa lầm bầm: “Cầu trời cho con gặp bà nào hiền hiền chút. Ăn chơi chưa đã mà phải chết trong tay la sát thì tội con quá!”


Phòng số 5

Nếu người ngoài nhìn vào Shim Changmin hiện giờ thì sẽ có hai chiều suy nghĩ về cái thân thể bất động của cậu .Một bên sẽ cho là Changmin gan dạ hơn đám nhà họ Kim, dám nhìn thẳng vào mẹ đỡ đầu mà không ngạc nhiên hay nghi ngờ .Bên kia sẽ lại cho là Changmin do sợ quá mà hoá đá .Và phe thứ hai đã chiến thắng, vì Changmin thực sự đang hoảng loạn.

Không hoảng loạn sao được khi cậu trông thấy mẹ đỡ đầu của mình-một nữ thần trạc mười lăm mười sáu tuổi với nguyên một bộ vía đen từ trên xuống dưới; tay lăm lăm một thanh kiếm dài đen bóng, sáng loáng. Bộ dạng này Hitler có sống dậy còn phải chạy vì khiếp sợ ấy chứ.

“Bình tĩnh Changmin!Đừng sợ!Umma đang đuổi gián mà.Tại nó nhiều quá nên umma mới xài cái này cho lẹ thôi.”-nữ thần Wib vội biến mất thanh kiếm rồi chạy đến lay cậu con trai đang bất động kia.

“Vẫn không tỉnh hả ? Khổ ghê! Thôi được”-nữ thần bèn đọc lâm râm một câu thần chú rồi thổi về phía cái bàn trống .Ba giây sau, cái bàn đã đầy ắp thức ăn: thịt cốt lết, mì spaghetti, pizza, hamburger, lẩu hải sản…

Chiêu này có vẻ rất hiệu nghiệm vì ngay sau đó Changmin đã tròn mắt ngó sang cái bàn thức ăn rồi ngó sang mẹ đỡ đầu với đôi mắt cún con như muốn hỏi: “Con ăn hết được không?” Và ngay sau cái gật đầu dịu dàng, Changmin đã lao vào ăn không ngừng nghỉ cho đến khi không còn đến một cọng hành nào vương trên đĩa.

“Ngon quá !Cám ơn umma !Ngày nào umma cũng cho con ăn như thế nhé”-Changmin cố nói chuyện bằng một giọng điệu đáng yêu nhất mà nếu như Yunho hay Yoochun nghe được đều sẽ phán một câu là “Mắc ói!”

“Tất nhiên .Ăn uống là chuyện nhỏ”-nữ thần Wib cười lớn-“Mà Minnie ăn khoẻ quá nhỉ!?Chắc ở nhà cũng ăn dữ lắm phải không?”

Changmin chưa kịp mở miệng trả lời thì tiếng thét thất thanh từ phòng bên đã ngắt lời cậu

“AAAAAAA….!!!UMMA!!!UMMA CON CHỪA RỒI! THẢ CON ĐI! HUHUHUHU!”-tiếng Yoochun rú lên từ phòng bên.

“Ở yên trên đó với lũ nhện cho chừa tật dê gái…”-tiếng nữ thần Jury nhẹ nhàng vang lên-“Cả umma cũng muốn dê thì phải phạt”

“HUHU! AI KÊU UMMA NHÌN TRẺ QUÁ LÀM GÌ….”-Yoochun khóc lóc nài nỉ cầu xin sự xót thương của nữ thần áo vàng cam đang dũa móng trên chiếc ghế vàng với khuôn mặt lạnh lùng.

Nữ thần Wib thầm nghĩ: “Tội thằng đó! Đụng thú dữ rồi! Cả mấy ông thần trên kia còn chưa dám cua nó, mày ngu quá con ạ!”



Phòng số 12


Jung Yunho đang ngồi đối diện mẹ đỡ đầu của mình-nữ thần Shysh với bộ áo màu xanh chuối. Anh đang lắng nghe và cố thu vào đầu tất cả những gì nữ thần nói, nhưng xem ra bộ não đang đi du lịch đâu đó rồi nên anh nghe mười mà chỉ hiểu được từ 2-3 phần .Nào là phép thuật, nào là quái thú, rồi lại đến thần thánh…..mọi thứ cứ loạn cả lên. Trong khi đó nữ thần Shysh vẫn thao thao bất tuyệt-không hổ danh là người nhiều chuyện nhất xứ sở thần linh!

May mắn cho lỗ tai của Jung Yunho là một tiếng tít dài vang lên cắt đứt bài độc thoại của nữ thần Shysh. Tiếng kêu phát ra từ chiếc vòng đeo tay của nữ thần, và ngay sau đó một giọng nói thánh thót vang lên:

“Chết ở cái xó nào rồi!? Bắt máy mau…không tao gặm xương mày bây giờ!!!” – khiến Yunho giựt mình. Không ngờ trên thế giới này có người nói chuyện còn đáng sợ hơn ba thằng nhà anh.

“Đây nè! Mày gọi đi ăn cướp sao mà hối dữ vậy!? Có gì nói đi!” –nữ thần Shysh đốp lại gay gắt.

“Yunnie của mày ở phòng nào trong kí túc xá vậy? Phòng đơn hay phòng đôi? Cho Jaejoongie nhà tao ở chung với. Phòng thì gần đầy rồi, mà nó nhất định đòi phòng có cửa sổ, ban công nhìn ra sân trường…”-giọng nữ thần Okie thở dài chán nản.

“Đòi hỏi lắm thế!? Mày lại hứa nhăng hứa cuội rồi chứ gì?Chờ tao lát!”-nữ thần liền quay sang Yunho-“Hồi nãy umma nói con ở phòng đơn hay phòng đôi?”

“Phòng đôi ạ…Con ở chung cũng được mà, nếu là con trai với nhau thì ổn cả thôi!”-Yunho mỉm cười trả lời.

“Vậy thì tốt quá! Con trai umma rộng lượng thật!Này, Yunnie nó chịu đấy, kêu thằng ấy mang hành lí đến phòng đi!”-nữ thần Shysh quát vào vòng tay một tiếng tít dài nữa, cái vòng im bặt.

Lợi dụng lúc mẹ đỡ đầu đang uống trà, Yunho liền cất tiếng trước để khỏi bị cướp diễn đàn lần nữa: “Vậy người cùng phòng với con tên gì hả umma?”

Nữ thần nheo mắt ra chiều suy nghĩ rồi đáp ngắn gọn: “Kim Jaejoong”.

“Kim Jaejoong”-Yunho ngẫm nghĩ trong đầu-“Tên thì đẹp đấy! Chẳng biết người ra sao!?”




Cùng lúc đó tại phòng số 6


Yoochun đã được thả xuống sau khi bị treo gần lũ nhện hai giờ liền và đang ngồi uống trà với mẹ đỡ đầu là nữ thần Jury. Sau một hồi thuyết giảng, nữ thần cho phép anh được hỏi những điều còn thắc mắc. Yoochun chẳng có gì cần hỏi cả, vì nữ thần đã nói quá nhiều rồi, nhưng anh chợt nhớ ra:
“Umma nói con phải ở chung phòng với một người nữa…vậy cậu ấy tên gì ạ?”-Yoochun hỏi ngay thấy nữ thần có vẻ sắp đứng lên ra khỏi phòng.

“Kim Junsu”-nữ thần nhún vai đáp-“Con trai nuôi của nữ thần Blue.Thực ra umma xếp con ở chung phòng với Shim Changmin-con trai của bạn thân umma kìa. Nhưng may là nữ thần Wib nhắn tin từ chối umma kịp thời với lí do “sợ tối nó nằm lộn giường rồi gặm đầu bạn cùng phòng nhai sồn sột vì tưởng nhầm là thức ăn thì khổ!”

Yoochun như muốn nhảy cẫng lên vui sướng khi không phải cùng phòng với Changmin –“Bị gặm đầu thì chưa nhưng gặm chân thì rồi…sống chết cũng không ngủ với nó ”


Xem thêm: http://www.hihihehe.com/f/threads/155332-RONG-PHUONG-DONG-long-gift-fic-#ixzz11TdZz7Og
Về Đầu Trang Go down
https://mylove.canadian-forum.com
KeviiN_Ps2p
Admin
Admin
KeviiN_Ps2p


Bài viết : 70
Được cám ơn : 4
Tham gia ngày : 15/12/2009
Tuổi : 29
Đến từ : kát bà thân ju of tôi

Giới thiệu fan fic dbxk bản full Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Giới thiệu fan fic dbxk bản full   Giới thiệu fan fic dbxk bản full I_icon_minitimeWed Oct 06, 2010 12:28 pm

shawol_love_shinee đã viết:
CHAPTER 2:

“Ôi cuối cùng cũng tới nơi rồi…!”-Jaejoong thả hai chiếc vali to đùng ngay cạnh chân rồi đứng hít thở trước căn phòng số 35, thuộc tòa tháp thứ ba trong số chín mươi chín tòa tháp trực thuộc học viện thần thánh WOB_PS.

“Đây là nơi mình sẽ ở trong suốt thời gian học ở đây sao trời!? Ngày nào cũng leo tháp thế này thì có nước mình thành siêu mẫu quốc tế mất!”-Jaejoong vừa nghĩ vừa lục tung túi áo tìm chiếc chìa khóa phòng nữ thần Okie đưa lúc nãy-“Quái!Hồi nãy bỏ trong túi này mà…Đây rồi!”

Cậu mở cửa căn phòng bằng chiếc chìa khóa vàng kiểu cổ mà theo như cậu là giống y như cái chìa khóa nhà tù thời trung cổ mà cậu hay thấy trên phim Mỹ.Chắc là hiệu trưởng trường này thích châu Âu lắm nên xây ngay một cái tòa lâu đài tàng hình kiểu châu Âu ngay giữa lòng Seoul. Tất nhiên, chỉ ai có hướng dẫn đặc biệt mới biết cách vào được, chứ nếu không thì ai cũng có thể vào đây nộp đơn xin học.

Bước vào trong là một cái phòng khách nho nhỏ xinh xắn. Có vài ba chiếc ghế nệm bành êm ái và một chiếc bàn nhỏ bằng gỗ ở góc trái gần lò sưởi. Góc phải có hai cái bàn học cũng bằng gỗ đặt gần nhau ngay bên dưới hai cái kệ sách treo tường. Gần cửa ra vào có một cái tủ dán mảnh giấy dòng chữ “Đồ dùng cần thiết”. Jaejoong tò mò mở ra, trong đó có rất nhiều thứ thú vị.Ngoài hộp cứu thương,đèn pin,nến…còn có mấy lọ dung dịch có dán dòng chữ như “Trị bỏng khẩn cấp” hay “Giải độc tức thời” hoặc “Dành cho người bị liệu”...và một cuốn sách mỏng có tựa đề “Cẩm nang giải quyết mâu thuẫn với bạn cùng phòng”.

“Trường này hay nhỉ…để ý đến cả tình cảm của học sinh cơ đấy! Chẳng bù cho mấy lão giám thị trường mình ngày xưa, hở tí là chửi, hở tí là úynh”-Jaejoong vừa mới nặn ra được vài câu khen ngợi cho cái học viện thì ngay lập tức chúng đã bị bác bỏ sau khi Jaejoong đọc đến trang thứ 2 của cuốn cẩm nang.

Trang 1: Các mâu thuẫn thường gặp trong quan hệ với bạn cùng phòng-không có gì đặc biệt.Chỉ là liệt kê những tình huống như “Cãi nhau do giành người yêu”, “Đánh ghen”, “Cãi nhau vì một trong hai không cho người còn lại copy bài”, “Tranh giành thức ăn”, “Cãi nhau giữa người ở sạch và người ở dơ”…

Trang 2:Cách giải quyết và hình phạt
+Giành người yêu: một trong hai nhường,nếu không ai nhường (thường là như vậy) thì lên phòng tư vấn giải quyết.Phòng tư vấn sẽ giải quyết bằng cách chuyển hồ sơ của người bị giành giật sang phòng Mai mối để tìm cho người đó một người yêu khác thích hợp hơn.Hai kẻ giành giật sẽ bị hình phạt cấm túc ba ngày.

+Đánh ghen: cả hai bị cấm túc một tuần. Làm vệ sinh toilet (thời gian dài hay ngắn tùy thuộc vào mức độ tổn hại của nhà trường).

+Cãi nhau do đòi copy bài: người đòi copy sẽ chép phạt bài muốn copy 100 lần.Người kia nếu cho copy thì quỳ gối một ngày ở phòng giáo viên, nếu không thì được thưởng một tấm bằng khen “Người thật thà”.

+Tranh giành thức ăn: cả hai nhịn một ngày nhưng đến giờ ăn vẫn phải ngồi ở phòng ăn nhìn người khác dùng bữa.Đến tối được thưởng mỗi người một ly nước chanh uống cho xót bụng (để mà nhớ). Cảnh báo: ai cho người bị phạt ăn sẽ bị nhịn ba ngày và “được tặng” ba lít nước chanh-mỗi ngày một lít.

+Người ở sạch và người ở dơ: tự giải quyết vì nhà trường không can thiệp vào chuyện vệ sinh cá nhân.

Và còn nhiều vấn đề đáng sợ khác cùng những cách giải quyết khủng bố được đề cập.

Jaejoong tóat mồ hôi lạnh khi đọc những dòng chữ trong cuốn sách.Cậu thề với lòng là không để phạm vào bất cứ điều gì trong đây. Nếu phải chịu mấy hình phạt này cậu thà chết còn sướng hơn.

KKÉTTTT!!!!-tíếng cửa mở khiến Jaejoong giật mình nhìn quanh. Đôi mắt cậu dán chặt vào con người đang đứng ở thềm cửa.

Con người đó khá cao ráo, chắc phải hơn cậu đến vài phân. Dáng khỏe mạnh,mái tóc màu nâu hơi bù xù nhưng vẫn rất đẹp trai. Đặc biệt nhất là ở đôi mắt sáng, tóat lên một ánh nhìn thu hút người đối diện.Và ánh mắt đó đang nhìn cậu chằm chằm, chăm chú khiến cho cậu có phần hơi khó chịu.

“ Úi trời umma ơi! Con yêu umma Shysh nhứt đời! Umma biết con chưa có người yêu nên sắp cho con bạn cùng phòng đẹp gái quá. Hohoho”- Yunho cười thầm trong bụng, mắt vẫn nhìn về con người xinh như hoa kia.

“Ối trời! Mắt hắn ngó mình ghê quá!Umma ơi là umma, sắp cho con bạn cùng phòng hay là cho con ở chung với dê vậy nè trời!”- Jaejoong vừa rủa vừa quay mặt đi tránh ánh mắt của người kia.

Không thể chịu đựng thêm nữa , Jaejoong lên tiếng trước phá tan bầu không khí trầm lặng đến nguy hiểm này:

“Này anh kia! Bộ lần đầu tiên thấy người đẹp hả? Có vào hay không để tôi đóng cửa”- Jaejoong quát lớn cốt để cho đứa điếc cũng nghe thấy.

Yunho sững sờ trước câu nói của Jaejoong: “Ôi..!Chẳng những đẹp mà còn cá tính nữa! Thế mới xứng với Jung Yunho hào hoa phong nhã này chứ.Hohoho”-anh thầm nghĩ.

Anh bước nhanh tới trước mặt Jaejoong và nở một nụ cười thật tươi: “Kim Jaejoong đây phải không? Thật không ngờ đẹp tới vậy!”-Yunho nói bằng giọng gian xảo- “Tôi cứ tưởng mình sẽ chung phòng với một chàng trai, ai dè lại gặp một cô gái xinh thế này.Hân hạnh được biết cô…”

BỐP!!!!!!

“ĐỒ MẮT LÒI! TA LÀ CON TRAI HẲN HOI ĐẤY! BỘ TỚI TRƯỜNG NÀY THÌ QUĂNG CẶP MẮT Ở NHÀ HẢ!!??”- Jaejoong gào rú sau khi tung một cú đá vào Yunho làm anh văng vào tường bẹp dí.

Yunho lồm cồm bò dậy, anh vẫn không tin vào tai mình- “Cái gì?Con trai hả!?”- anh ngờ vực hỏi lại.

“Tất nhiên! Cho dù khuôn mặt ta có đẹp hơn hoa hậu đi nữa thì ta vẫn là một thằng con trai đầu đội trời chân đạp đất đấy!’- Jaejoong bực tức đáp.

“Uổng quá, giá như…”- Yunho buông một câu tíếc nuối nhưng ngay lập tức im bặt khi thấy ánh mắt tóe lửa của Jaejoong.

“Tôi chọn phòng ngủ bên trái!”- Jaejoong xẵng giọng phán rồi xách vali hậm hực về phòng đóng cửa lại.

Yunho chán nản xách hành lí của mình đi về hướng căn phòng bên phải -“Số mình đúng số con rệp…Gặp người lí tưởng thì lại là con trai…Hix!”-anh than thở rồi nằm phịch xuống giường.

*******************

Phòng 75 thuộc tòa tháp thứ bảy.

“Ui da đau quá….”- Yoochun nhăn nhó khi Junsu áp cái khăn thấm nuớc nóng vào vết bầm trên má-“Cậu làm tôi ra thế này còn không biết nhẹ tay nữa…”

“Ai bảo anh vừa gặp, chưa chào hỏi đã nhào lại ôm tôi!!!”- Junsu quát lên, tay ấn mạnh cái khăn khiến Yoochun giãy giụa-“Tôi bíết tôi đẹp nhưng làm thế là vô cùng bất lịch sự!Biết chưa hả???”

“Tại tôi tưởng cậu là con gái chứ bộ, và ôm là cách chào hỏi thông thường của tôi với người đẹp…AAAAAA!!!!”-Yoochun kêu gào thảm thiết khi Junsu chà xát bàn tay lên má anh-“Cậu bôi cái gì vào mặt tôi vậy!?”

“Muối ăn”-Junsu tỉnh rụi đáp-“Và anh liệu hồn đừng có chào tôi kiểu đó! Nói cho mà biết, hai năm trước có một thằng tính hôn má tôi và bây giờ thì nó phải mang răng giả suốt đời đó…Hiểu chưa anh Yoochun!?”-Junsu cười dịu dàng mà khiến Yoochun nổi gai ốc.


KÍNH COONG…!!!

“Tiếng gì thế nhỉ?”-Yunho bật dậy khỏi giường rồi phóng ra phòng khách thì thấy Jaejoong đang chuẩn bị ra khỏi đó-“Tiếng chuông gì vậy Jaejoongie?”

“Jaejoong!!! Ai cho anh gọi tên thân mật của tôi hả?”-Jaejoong lạnh lùng giội thẳng một gáo nước lạnh vào mặt Yunho-“Đó là tiếng chuông báo hiệu tập trung đầu giờ chiều.Thứ chẵn chúng ta tập trung buổi sáng, thứ lẻ là buổi chiều.Chủ nhật thì khỏi. Umma anh không nói à?”

“Chắc là có nhưng nói nhiều quá nên tôi nhớ không nổi”-Yunho gãi đầu cười ngu ngơ khiến Jaejoong sựng lại-“Cũng dễ thương đó chớ…Ối!Nghĩ gì thế!?”

Yunho nhận ra Jaejoong nhìn mình hơi khác lạ. Anh cười gian rồi đi đến khóac vai Jaejoong- “Vậy đi chung nhé baby!”

BỐP!!!!

“Ăn nói thế một lần nữa thì con mắt còn lại của anh bầm luôn đấy!-Jaejoong giậm chân giậm cẳng bước ra ngoài-“Mình ngu quá…Hắn mà dễ thương cái nỗi gì!!!?”



Đại sảnh của học viện đã đầy học sinh xếp hang ngay ngắn, tiếng cười đùa trò chuyện vang lên khắp nơi. Jaejoong cố lách người qua đám đông tìm Junsu, phía sau là Yunho đang lẽo đẽo đi theo. Cuối cùng cậu tìm thấy Junsu đang hành động hết sức kì dị: một tay đang cầm vài quyển sách, tay kia đang cầm một đầu sợi dây.Vấn đề nằm ở chỗ đầu dây bên kia đang trói chặt tay của một thằng con trai tội nghiệp mà Jaejoong đóan là bạn cùng phòng của Junsu: Park Yoochun.

“Tha tôi đi mà Junsu…Tôi hứa không ôm eo cậu nữa…”-Yoochun kéo dài giọng năn nỉ-“Tại hồi nãy tôi quên chứ bộ…”

“Có chết tôi cũng không thả anh ra!”- Junsu lạnh lùng trả lời rồi bất chợt gào to lên-“A!JAEJOONG HYUNG!BÊN NÀY!HÚ HÚ!KIM JAEJOONG!”

Tất cả cái đầu gần đó đều quay lại nhìn cái bong dáng thanh mảnh đang đỏ mặt vì xấu hổ.
Cái dáng đó đột ngột tăng tốc rồi phang thẳng quyển sách dày cộp vào đầu thằng vừa gào rú ban nãy

“MÀY CÓ IM ĐI KHÔNG!? MUỐN BIẾN HYUNG MÀY THÀNH THÚ QUÍ HIẾM HẢ?”-Jaejoong giận dữ mắng.

“Không cần em thì hyung cũng đã là thú quí hiếm rồi”-Junsu bĩu môi đáp-“vì có một tên thợ săn đang đuổi theo hyung kìa”

Jaejoong quay phắt lại thì thấy Yunho đang thở dốc vì đuổi theo cậu, miệng lẩm bẩm “Jaejoong….chờ…với..”

“HYUNG CỨU EM!!!CỞI TRÓI CHO EM VỚI!”-Yoochun gào lên kêu cứu khi thấy ông anh họ yêu dấu của mình.Chắc chỉ có những lúc thế này anh mới thấy Yunho cũng còn hữu dụng chán.

Trái với hi vọng của Yoochun, Yunho đi thẳng một mạch về phía Jaejoong và Junsu rồi cười tươi: “Hai người là anh em hả? Cậu là Kim Junsu-bạn cùng phòng với Yoochun em họ tôi phải không? Hân hạnh làm quen”- Anh chìa tay ra bắt lấy tay Junsu trong khi Yoochun giãy nãy bên cạnh-“Đồ con dê!Em trai không cứu lại đi làm quen là sao hả?”

“Mày thì từ từ cứu…còn làm quen thì không phải lúc nào cũng được”-Yunho cười hiền đáp lại.

“A, sẵn giới thiệu với cậu hồ sơ của tôi:Jung Yunho , 18 tuổi, cao ráo đẹp trai, con nhà giàu học giỏi…sở thích là nghe nhạc, tán gái…và là người yêu tương lai của Kim Jaejoong!”

Có một người đang bụm miệng vì lỡ mồm, hai người trợn mắt ngó và một người bị hóa đá.

“À ra thế, vậy tôi cũng xin giới thiệu…”-Jaejoong mỉm cười nhẹ nhàng-“Kim Jaejoong, 18 tuổi, biểu tượng của sắc đẹp Hàn Quốc, sở thích đánh người…và nạn nhân là JUNG YUNHO!!!”- dứt lời cậu phi thẳng một cước khiến Yunho văng ra khỏi đại sảnh trước con mắt hoảng sợ của toàn bộ học sinh học viện WOB_PS.

Nữ thần Okie tròn mắt nhìn con trai từ trên cao rồi buông lời khen ngợi: “Người đẹp tới cách đá cũng đẹp!Hohoho!”



“TẤT CẢ HỌC SINH CHÚ Ý!!CHÚ Ý!!!!”-một giọng nói âm vang làm tiếng trò chuyện biến mất.Tất cả học sinh quay đầu hướng về cái sân khấu to đùng. Các giáo viên-tất nhiên đều là các vị thần đã hiện diện đầy đủ. Nữ thần Wib mặc nguyên bộ áo đen tuyền với đuôi áo dài tận 2 mét mà nữ thần Blue đã nhận xét là “Sàn nhà này quét sạch rồi, mày không cần làm thay việc của bà lao công đâu”.Nữ thần bước lên bục cao với vẻ nghiêm nghị chuẩn bị đọc diễn văn thì….

“UMMA! CỐ LÊN! CHỨNG TỎ MÌNH CÓ TÀI NĂNG RU NGỦ ĐI!”- Changmin gào lên cổ vũ trong khi tay vẫn cầm chặt cái đùi gà rán khiến nữ thần quay sang cười hiền lành-“Con muốn làm ma no hay ma đói!?”.Tới đây thì Changmin im bặt.

“Chào mừng các em đến Học Viện Thần Thánh WOB_PS”-nữ thần Wib cất giọng lảnh lót-“Thay mặt cho Ban giám hiệu giấu mặt và toàn thể giáo viên của học viện, tôi thành tâm chúc các em sẽ vượt qua được các khoá huấn luyện gắt gao của học viện để trở thành những vị thần thực thụ, kế thừa sự nghiệp gia đình….”

“Bố khỉ! Toàn con ông cháu cha cả thì lo quái gì!”- nữ thần Jury càu nhàu bằng âm lượng nhỏ nhất của mình-“Chính vì mấy thằng công tử với mấy con tiểu thư đó mà tụi mình mới phải gân cổ gào lên mỗi giờ học!”

“Nhưng làm giáo viên hay mà. Ít ra tụi mình có thể đánh tụi kênh kiệu đó một cách không thương tiếc mà chẳng sợ bị appa với umma tụi nó uýnh lại!Hoho!”-nữ thần Shysh cười gian xảo.

“Đề nghị các giáo viên yên lặng trên sân khấu, muốn nói xấu ai thì vào cánh gà đã rồi tính”-nữ thần Wib nhắc nhở-“Và bây giờ….mời các em nhập tiệc tự chọn. Ăn cho no vì buổi tối nhà bếp không phục vụ thức ăn cho người mà là cho quái thú nuôi của học viện, vì thế đừng có bén mảng tới!”-nữ thần vừa nói vừa đưa mắt nhìn Changmin.

“ĂN THÔI…!!!”- bọn học sinh reo hò thích thú rồi nhanh chóng chén các món ăn trên những dãy bàn dày phủ khăn trắng tinh. Ở đây có đủ các món từ Tây tới Tàu, từ Hàn tới Nhật, vấn đề là bao tử có đủ to để chứa hay không thôi.Riêng Changmin thì bao nhiêu cũng hết, bởi vấn đề của cậu là có đủ đồ ăn hay không.

Khi đã rút vào văn phòng riêng, nữ thần Blue ngồi phịch xuống cái ghế vàng to đùng, thở dài mệt mỏi. Nữ thần vốn chẳng ưa gì chuyện đứng diễu hành trước đông người nên cái màn chào hỏi học sinh mới lúc nào cũng là cực hình với nữ thần.

“Peach đâu, ra đây ta bảo…”- nữ thần Blue búng tay cái “tách”,ngay lập tức một nàng tiên bé xíu mặc bộ áo màu hồng đào và đôi cánh cũng trắng hiện ra.Nàng tiên chỉ bằng bàn tay đứa trẻ mười tuổi, tay cầm đũa phép. Cả người toả ra mùi quả đào thơm phức.

“Nữ thần cho gọi ạ…”-nàng tiên cúi chào nhẹ nhàng như một cô vũ công balê.

“Tối nay trước khi các học sinh về phòng ngủ, hãy đặt những lá thư này vào phòng của năm đứa trẻ trần gian”-nữ thần trao một xấp thư với phong thư màu đen và dòng chữ viết màu vàng tươi-“Đây là thư mật! Đừng để lộ!”

Nàng tiên gõ cây đũa phép vào xấp thư để thu nhỏ chúng rồi xếp vào cái túi da đeo ở hông-“Nhất định tôi sẽ làm tốt thưa nữ thần. Nhưng sao phong thư lại màu đen ạ?Thông thường học viện dùng phong thư màu trắng mà?”-nàng tiên thắc mắc.

“Tại thư đó do con Wib soạn, mà nó thì theo chủ nghĩa Đen-toàn-thân, vậy thôi!”-nữ thần ngao ngán đáp-“Nó lúc nào cũng như con ác phụ…Thôi đi đi! Xong thì quay về báo cho ta biết.”

Nữ thần vội vàng bay ra khỏi phòng, miệng lẩm bẩm-“Làm lẹ lẹ, nửa tiếng nữa có phim Dangerous love trên tivi. Không coi là phí cả đời!”

“Còn vài ngày trước khi bước vào tập luyện, để tụi nó xả hơi đã…”-nữ thần Blue bước đến bên cửa sổ-“Một khi đã thật sự bước vào trận chiến, sợ rằng khó có thể tìm lại những ngày tháng vui vẻ. Con có trách umma không, một khi con đã nhận ra cái nhiệm vụ umma giao cho con khó khăn và nguy hiểm tới mức nào?Có trách umma không hả Kim Junsu?”

Bóng đêm lan rộng như nuốt chửng những lời than thở của nữ thần.Nhưng liệu gió đêm có đủ để thổi bay những lo lắng trong lòng nữ thần hay không?


Xem thêm: http://www.hihihehe.com/f/threads/155332-RONG-PHUONG-DONG-long-gift-fic-#ixzz11TdyKwxt
Về Đầu Trang Go down
https://mylove.canadian-forum.com
KeviiN_Ps2p
Admin
Admin
KeviiN_Ps2p


Bài viết : 70
Được cám ơn : 4
Tham gia ngày : 15/12/2009
Tuổi : 29
Đến từ : kát bà thân ju of tôi

Giới thiệu fan fic dbxk bản full Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Giới thiệu fan fic dbxk bản full   Giới thiệu fan fic dbxk bản full I_icon_minitimeWed Oct 06, 2010 12:30 pm

shawol_love_shinee đã viết:
CHAPTER 3:
“Óap…..ăn no nên buồn ngủ quá!”-Changmin vươn vai ngáp dài.Cậu đang trên đường trở về phòng mình sau khi tiệc tàn. Thực chất là cậu bị đuổi ra khỏi phòng ăn vì đã ngốn hết một phần ba số thức ăn dành cho tòan bộ học sinh ở học viện-“Thôi kệ, nhiêu đó cũng lót dạ rồi!”-cậu thầm nhủ.
Chợt cậu dừng lại trước một căn phòng quen thuộc-phòng của nữ thần Wib.Dù đã khuya và hầu hết các phòng khác đều đã im lặng hòa vào bóng đêm sâu thẳm, phòng của umma cậu vẫn còn sáng trưng. Thỉnh thỏang lại có tiếng bước chân đi qua đi lại căn phòng-“Umma chưa ngủ ư?”-cậu tự hỏi rồi đưa tay gõ lên cánh cửa đang khép hờ.
“Vào đi.Ai đó?”- nữ thần Wib lên tiếng đáp lại-“Ơ, con chưa ngủ à Minnie?”
“Con tính đi ngủ rồi nhưng thấy phòng umma còn sáng đèn.Sao umma cũng chưa ngủ?Ngủ trễ quá không tốt…”-Changmin lo lắng nói khiến nữ thần Wib cười phá lên.
“Cám ơn con.Nhưng umma là thần mà, thức khuya là chuyện nhỏ.Có lần umma thức chơi bài với mấy đứa bạn tới sáng mà vẫn còn tỉnh táo để đặt tiền mà…À à..quên đi…”-nữ thần Wib vội chữa cháy khi thấy mình nói hớ-“Umma sắp có khách. Con về phòng ngủ đi. Ngày mai còn nhiều việc phải làm lắm.”
“Vậy con đi ngủ nha umma.Ngủ ngon!”-Changmin ngây thơ ôm cổ umma mình rồi nhảy chân sáo ra khỏi phòng.
“Con trai nuôi của nữ thần đó à? Đáng yêu nhỉ!?”-một giọng nói đột ngột vang lên nhưng không mảy may làm nữ thần Wib giật mình. Nữ thần đáp tự tin:
“Con trai tôi thì phải dễ thương rồi, mẹ nó đẹp thế này cơ mà.Đây là lần thứ mấy tôi nhắc cậu không được vào phòng tôi bằng cửa sổ hả?Có cái cửa chính xây ra để ngó à!?”-nữ thần lạnh lùng nhắc nhở mà không thèm quay mặt lại nhìn kẻ vừa đến-“Kim Kibum!?”
Con người mang tên Kim Kibum đó đứng tựa vào vách tường cạnh cửa sổ, môi vẽ ra một nụ cười nửa miệng. Anh mặc một bộ vest lịch sự màu huyết dụ, áo sơmi bên trong màu đen, chân đi đôi giày da bóng lộn trong khi tay đang xoay xoay một con dao găm bằng bạc sáng loáng-“ Bà chị khó chịu vậy!?Cửa nào chẳng dẫn vô phòng! Vào cửa này trông tôi bí ẩn hơn nhiều”
“Có ngày cái sự bí ẩn của cậu sẽ giết cậu một cách hòanh tráng, chỉ có điều mượn tay tôi mà thôi”-nữ thần giở giọng hăm dọa-“ Cậu có mang cái đó tới cho tôi không?Hay là sự bí ẩn đã giúp cậu quăng nó vô xó rồi hả!?”
“Có đây, bà chị dữ quá...”-Kibum càu nhàu-“Mời thằng này ngồi xuống uống tí nước đã chứ.Đi đường xa khát quá!”
Vừa dứt lời, Kibum tự thả mình vào một chiếc ghế nệm êm ái, tay với lấy ấm trà trên bàn nhưng bị nữ thần Wib đánh tét vào tay đau điếng-“Thượng Đế mà tổ chức cuộc thi chọn vị thần trơ trẽn thì cậu đậu hạng nhất! Ai mời mà tự tiện thế hả!?”
“Thôi mà...Bà chị pha sẵn trà là để mời tôi chứ mời ai...Tối rồi thì làm quái gì còn khách mà pha bình trà đầy thế kia chớ!?”-Kibum nhăn nhó xoa xoa bàn tay bị đánh.
“Cậu chỉ được có cái miệng dẻo quẹo!”-nữ thần thẳng thừng đáp rồi rót trà, hóa phép ra một cái bánh ngọt to đùng trứơc mặt Kibum.
“Đúng là bà chị, biết tôi thích ăn bánh kem chocolate và dâu tây.Cám ơn nhá!Nhưng lần sau đừng keo kiệt thế, bánh nhỏ quá đi”-Kibum miệng nói tay chụp lấy cái nĩa xắn ngay một miếng bánh cho vào miệng.
“Cái bánh này mà nhỏ thì quả dưa hấu chỉ bằng con kiến. Cậu vứt cái bộ phận đo lường ra khỏi não rồi à!?”-nữ thần đốp lại gay gắt-“Ăn đủ chưa?Đồ tôi cần đâu?”
“Đây..đây...bà chị nóng quá!”-Kibum miệng vừa nhai bánh vừa cho tay vào túi rút ra một cái hộp bằng gỗ mạ vàng-“Mà bà chị cần nó làm gì?”
Nữ thần giựt vội cái hộp rồi mở nó ra xem xét-“Cậu không cần biết.Chỉ cần giữ kín bí mật chuyện này là được rồi”-“Thế nếu tôi nói ra?”
“Thì cậu nhờ bạn bè đi nhặt xác là vừa!Tôi nói trước là mấy con thú nuôi của tôi không thích nhìn cái gì còn nguyên vẹn trứơc mắt chúng đâu”-nữ thần Wib quát lớn-“Ăn xong thì về đi.Nhìn cậu tôi ngứa mắt quá!”
“Vậy bà chị đi mua một cái cây gãi lưng đi, dùng gãi mắt cũng tốt lắm”-Kibum cho nốt miếng bánh cuối cùng vào miệng, hớp ngụm trà rồi nói tiếp-“vì tôi tính ở đây chơi vài tháng mới về.”
“CÁI GÌ!??CẬU GIỠN MẶT VỚI TÔI HẢ!?”-nữ thần Wib đứng phắt dậy gào rú-“Ở ĐÂY LÀM CÁI QUÁI GÌ HẢ?VỀ CUNG ĐIỆN CỦA CẬU NGAY CHO TÔI!!!”
“Bà chị mà đuổi tôi về lúc này là thiệt cho bà chị đấy...vì tôi có ý định ở lại đây giúp đỡ bà chị một tay trong việc dạy dỗ mấy thằng nhóc trần gian.Bà chị đừng quên, trong tòan thể các vị thần thì tôi là người giỏi nhất về Khí Công, một môn quan trọng đấy chứ!”-Kibum liếm môi đáp-“Yên tâm.Tôi không đòi lương cao đâu, miễn sao đủ cho tôi ăn uống, mua sắm, hẹn hò... là được”
“Thêm một tiếng nào nữa thì cậu sẽ được tôi dạy thế nào là rơi tự do từ ba tầng lầu!”-nữ thần nạt ngang-“Thôi được...tôi sẽ suy xét.Đêm nay cậu cứ về nhà đi đã.”
“Có nhà đâu mà về...nổ banh xác rồi”-Kibum lí nhí nói-“hồi chiều ngồi thử phát minh mới, ai dè đang lúc thử thì làm rớt mồi lửa.Mà rớt đâu không rớt, rớt ngay cái bọc thuốc nổ tôi quăng dưới chân...Hì hì..”
Ở đây có một con người cười cười và một người trợn mắt ngó.
“Cung điện đang trong quá trình sửa chữa..nên tôi ở tạm đây vậy...Bà chị không ác độc tới mức đuổi tôi chứ hả!?”-Kibum nói rồi đứng dậy vươn vai trong khi nữ thần Wib vẫn đang ngồi bất động-“Đừng hóa đá, bà chị có làm tượng cũng không ai ngắm đâu! Làm gì có cái tượng nào vừa lùn vừa xấu vừa nhăn nhó thế kia chớ?Thôi chỉ phòng cho tôi đi.Tôi buồn ngủ rồi.”
Và có lẽ đến tận sau này Kibum vẫn còn hối hận về câu nói vô duyên đó của mình vì nhờ ơn của nó mà anh được tận hưởng một đêm ngủ lạnh lẽo trong nhà kho cùng lũ chuột.
< “Í em ơi, có người vô thăm tụi mình kìa...Trắng trẻo quá!Cắn chắc ngon lắm!”-một con chuột đực mập mạp lên tiếng.
“Xí...trắng thì đẹp cái khỉ gì!?Loài chuột chúng ta thì chỉ có da màu nước cống là đẹp nhất...như da em này.Mà em cũng không cắn nó đâu, trắng thế chắc bị bệnh gì rồi.Lỡ lây mắc công lắm!-con chuột cái ốm nhom kế bên bĩu môi.
“Ừ em nói phải.Thôi cho nó nằm yên đó đi..Mình về nhà ăn khuya nhá em..”-nói rồi hai con chuột dắt nhau đi để lại Kibum nghiến răng ken két.
“Mụ già Wib mất nết, bạo lực, tàn nhẫn như thú! Nỡ nào đánh mình dã man rồi còn quăng mình vào kho.Đợi đấy!Không trả thù được bà tôi sẽ trút hết lên đầu thằng con trai yêu dấu của bà.Tôi thề nó mà không thân tàn ma dại tôi sẽ không phải là Kim Kibum!”>
********************
Sau khi xử lí xong Kibum, nữ thần Wib quay về phòng riêng để giải quyết vài công việc còn dang dở. Chiếc hộp vừa được mang tới vẫn đang yên vị trên cái bàn làm việc bừa bộn hồ sơ, giấy tờ và đồ ăn. Nhìn thấy chiếc hộp, nữ thần thở dài-“Bây giờ đã chuẩn bị nó thì cũng hơi sớm, nhưng trước sau gì cũng cần tới thôi. Hi vọng nó vẫn còn dùng tốt.”
“Minnie à, umma khó nghĩ quá. Nhìn con trong sáng, ngây thơ thế kia, umma hối hận đã giao cho con một nhiệm vụ quá khó khăn. Một khi đã bước vào trận chiến, liệu umma có còn tìm được nụ cười của con nữa hay không!?”-nữ thần cay đắng nghĩ thầm- “Changmin...”
Tách. Cái gì rơi vậy nhỉ!?Mưa ư?
Mưa hay nước mắt!?
********************
“AAAAAAAA!!!!!CÚT KHỎI GIƯỜNG TÔI TÊN BIẾN THÁI!!!”-và chỉ ba giây sau tiếng thét, Jung Yunho đã bay thẳng ra khỏi chiếc giường êm ái và hạ cánh xuống mặt đất bằng mông.
“CẬU LÀM CÁI GÌ VẬY? CÓ AI LẠI ĐÁNH THỨC NGƯỜI KHÁC BẰNG CÁCH
ĐẠP CHO RỚT GIƯỜNG KHÔNG!?”-Yunho rú lên, tay xoa bóp cái bàn tọa vàng ngọc của mình.
“ANH LÀ CON DÊ CỤ CHỨ NGƯỜI GÌ NỔI!!!!BIẾN NGAY KHỎI PHÒNG NGỦ CỦA TÔI NẾU KHÔNG MUỐN LÁT NỮA BỊ NGƯỜI TA NHẦM LÀ CON GẤU TRÚC!!!TÔI NÓI TRƯỚC, MẮT BẦM LÂU LÀNH LẮM!”- Jaejoong cũng gân cổ lên cãi, tay giơ nắm đấm chuẩn bị sẵn sàng.
“Tại hồi tối tôi đi vệ sinh, buồn ngủ quá nên không để ý mới vào nhầm phòng. Với lại ôm cậu đã quá, làm tôi tưởng cái gối ôm chớ bộ...”-Yunho làu bàu-“Mà cậu có biết vòng 3 của tôi đắt giá lắm không!? Nó mà hỏng thì cậu phải đền cho tôi đấy!”
“ĐỀN CÁI CON KHỈ! BÂY GIỜ CÓ ĐI KHÔNG?”-cơn giận của Jaejoong đã lên tới đỉnh điểm.Yunho thấy thế, biết trước sắp có sự không lành cho mình vội chạy ngay ra cửa nhưng không quên nói thêm-“Mà này, chờ tôi đi với nhé. Sáng nay chúng ta ăn sáng cùng các umma mà phải không?”
“Chờ cái gì!? Tự đi đi. Mù đường hay sao mà phải đi với tôi!? Ừ thì sáng nay đến gặp các umma để ăn sáng và thảo luận về cái lịch tập huấn bí mật viết trong thư hôm qua. Sau đó là đi mua sắm dụng cụ tập luyện.Nghe thủng chưa? Rồi thì ra ngay cho tôi thay đồ, tắm rửa”- Jaejoong hằn học đáp.
“Có cần tôi chà lưng không? ÚI CHA MẸ ƠI!”- Yunho bỏ chạy một mạch với quyển sách bay thẳng vào đầu, quà khuyến mãi của Jaejoong.
********************
“AAAAAA!!!!ANH LÀM CÁI TRÒ GÌ Ở ĐÂY HẢ???CÚT NGAY!!!”- Junsu thét lên kinh hãi khi thấy Yoochun đang đứng trong phòng mình, mắt săm soi mấy tấm hình cậu chưng trên bàn. Anh ta ở đây thì cũng không sao, cùng lắm cậu đập anh ta một trận tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp. Nhưng với tình trạng của Junsu bây giờ thì quả thật có vấn đề cần nói: cậu vừa tắm xong và phát hiện mình quên mang theo quần áo thay, vì thế cậu đành ra ngoài với độc nhất một chiếc khăn tắm quấn hờ hững quanh hông.
Yoochun trợn mắt ngó rồi cười đểu giả: “Quên mang đồ thay hả? Sao không kêu tôi vào đưa cho? Tôi sẵn lòng phục vụ cậu!!!!”-Yoochun vừa nói vừa dang tay chạy lại tính ôm Junsu vào lòng thì....BỐP! BỐP! BINH! BÔP!Tiếng động làm mấy con chim đang đậu bênn ngoài giật mình.
< “Em yêu à, hình như trong phòng kia có đánh nhau! Vào xem đi, lâu rồi không có gì xôm tụ buồn quá!”-con chim trống nói với vợ.
“Đánh nhau cái con khỉ! Anh điếc à? Người ta đang mổ thịt dê thì có. Anh không nghe tiếng dê kêu cứu à?”- con chim mái thẳng thừng đáp-“Thôi. Anh đi kiếm ăn đi.”
“Ừ anh đi nhé cưng...Bye”-con chim trống vỗ cánh bay ra khỏi tổ, không quên nhìn lại căn phòng rồi tặc lưỡi-“Dạo này dê xuống núi nhiều quá!”>


Xem thêm: http://www.hihihehe.com/f/threads/155332-RONG-PHUONG-DONG-long-gift-fic-#ixzz11Te74WA0
Về Đầu Trang Go down
https://mylove.canadian-forum.com
KeviiN_Ps2p
Admin
Admin
KeviiN_Ps2p


Bài viết : 70
Được cám ơn : 4
Tham gia ngày : 15/12/2009
Tuổi : 29
Đến từ : kát bà thân ju of tôi

Giới thiệu fan fic dbxk bản full Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Giới thiệu fan fic dbxk bản full   Giới thiệu fan fic dbxk bản full I_icon_minitimeWed Oct 06, 2010 12:31 pm

shawol_love_shinee đã viết:
CHAPTER 4:
“Mặt con sao vậy? Trông gớm quá đi!”-nữ thần Jury nhăn mặt, tay mở tủ lấy lọ thuốc trị thương-“ Có cần umma bôi cho không?”

“Dạ có...UI DA!!!NHẸ TAY UMMA ƠI!”-Yoochun rú lên-“Umma chẳng thương con gì cả! Con đã thảm lắm rồi umma còn làm cho đau thêm nữa...”

“Thế thì tự bôi đi, con với chả cái....Umma mày trước giờ chưa từng chữa thương cho ai, mày được umma chăm sóc cho là phước ba đời đấy con ạ!”-nữ thần Jury tát thẳng vào đầu thằng con trai mà mắng.

Yoochun phồng má phụng phịu-“Umma chẳng dịu dàng với con tí nào cả...Nữ thần Wib lúc nào cũng dịu dàng với thằng Changmin hết á!”

“Con Wib nó phải dịu dàng vì nó sợ thằng kia giận dỗi rồi ăn sạch đồ ăn cho đỡ buồn thì có...chứ nó mà dịu dàng với ai!”-nữ thần Jury quát lên, nhớ lại vài câu nói đáng yêu thể hiện sự “dịu dàng” của con bạn.

<“TỤI BÂY LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY HẢ??? RA KHỎI PHÒNG TAO MAU!!!”

“TRỜI ƠI LÀ TRỜI! TAO MỚI ĐI CÓ MẤY TIẾNG MÀ CÁI NHÀ NHƯ CÁI BÃI RÁC!!!DỌN NGAY KHÔNG TAO NƯỚNG CHẢ HẾT CẢ LŨ BÂY GIỜ!”

“BÁO CÁO THÁNG NÀY ĐÂU??? CHIỀU NAY KHÔNG CÓ LO MÀ DỌN HÀNH LÍ ĐI TRỐN ĐI!!!TAO MÀ BẮT ĐƯỢC THÌ TAO CẮN!!”

“ỐI CHÚA ƠI...THÁNG NÀY CHI CÁI GÌ MÀ NHIỀU THẾ HẢ!!?? TIỀN THÁNG NÀY ĐỦ MUA HẾT CÁI THIÊN ĐÌNH RỒI!! THÁNG SAU CẮT HẾT MỌI CHI TIÊU, ĐỨA NÀO XÀI HOANG THÌ PHẢI LÀM LAO ĐỘNG CÔNG ÍCH Ở TOILET MỘT THÁNG! NGHE CHƯA!!!???”>

Và hàng trăm câu nói để đời khác nữa mà theo như nữ thần Okie thì “Nếu viết ra giấy thì còn dày hơn cuốn lịch sử thế giới!”, nữ thần Blue ngồi kế bên phán ngay-“Vậy đặt tên cuốn sách là Cẩm nang nuôi dạy trẻ mọi thời đại đi. Bảo đảm đứa nhỏ lớn lên không khác gì nó!”

KÉT!!!-Tiếng cửa bật mở cắt đứt dòng suy nghĩ của nữ thần Jury. Và một nhóm người tiến vào căn phòng ăn rộng thênh thang vốn chỉ dành riêng cho các vị thần tại học viện.

“Hai người tới sớm thế? Đông đủ rồi nhỉ!? Dọn đồ ăn thôi”- nữ thần Shysh lên tiếng.

Junsu đi lướt qua mặt Yoochun đang đóng nắp lọ thuốc, không quên ném một cái nhìn tóe lửa trước khi ngồi vào bàn ăn cạnh mẹ mình là nữ thần Blue.

“Ăn nhanh đi, chúng ta còn nhiều việc phải làm lắm...”-nữ thần Wib phẩy tay, lập tức chiếc bàn trống ban nãy bây giờ đầy ắp thức ăn-“Changmin, không được ăn trứơc mọi người!”

Changmin liền vội vàng rút tay lại, ánh mắt vẫn dán chặt vào đĩa thức ăn gấp mấy lần người khác của mình.

Sau khi mọi người đã ăn uống no say, tất cả đứng lên kéo quân về phòng họp bí mật. Đó là một căn hầm nằm sâu hàng chục thuớc dưới đất, muốn xuống phải đi hết những bảy cái cầu thang xoắn trôn ốc kì dị. Phòng họp được canh giữ cẩn mật bằng một con quái thú: nó có một đôi cánh dơi, mội khuôn mặt chó sói và đôi chân của loài gấu. Nó gầm gừ khi thấy đòan người kéo lại gần mình nhưng nữ thần Okie đã nạt ngang:

“Dám gầm gừ chủ thêm một tiếng nào nữa là tao đem mày đi giềng mẻ tẩm bổ đấy, nghe chưa?”- con quái thú bèn im bặt, quỳ thấp người như cúi chào.

Cánh cửa khổng lồ bật mở để lộ căn phòng lộng lẫy xa hoa. Tường phòng lót đá hoa cương cẩn hồng ngọc, sàn phòng sáng bóng như gương đến nỗi Jaejoong phải thốt lên-“Gương to thế này mới hợp với người đẹp như mình chứ!”.Junsu bĩu môi đáp trả: “Người đẹp thì soi gương nào chẳng thấy đẹp. Chỉ có mấy đứa xấu mới hay làm màu thôi!”-khiến Jaejoong quay phắt lại nhìn, miệng lầm bầm chửi rủa.

“Các con ngồi vào bàn đi...rồi bắt đầu họp.”-nữ thần Wib ra lệnh, tay chỉ vào những chiếc ghế vàng. Quả thật học viện này chơi sang quá sức, ghế nào cũng đúc từ vàng khối, chân và tay ghế đính hàng trăm viên đá quý đủ loại. Bàn họp dài thênh thang làm bằng gỗ quý bóng bẩy, ở giữa bàn họp có một cái bình pha lê trong suốt đủ chứa một người, nhưng trong đó không có người mà là một con cá ngũ sắc đẹp lung linh.

“Bây giờ các con nghe cho rõ những điều ta sắp nói đây...”-nữ thần Wib lên tiếng lôi cả bọn năm thằng con trai dứt mắt khỏi con cá-“Ta không muốn có bất kì đứa nào hỏi lại ta những thứ này lần nữa đâu!”

“Chắc hẳn cha mẹ các con đã nói rõ cho các con biết lí do các con chào đời và tại sao các con phải đến học viện này, vì thế ta không nhắc lại nữa. Bây giờ ta sẽ cho các con biết những gì các con phải trải qua để trở thành một anh hùng thực thụ.”-nữ thần Wib vừa nói vừa hoá phép ra năm cuộn giấy có thắt nơ đỏ đặt trước mặt năm cậu con trai.

“Các con có tổng cộng bảy kĩ năng cần phải học để chiến đấu là: bay lượn, khí công, xuyên thấu, điểm yếu, vũ khí, chiến thuật và cuối cùng là thử thách. Trừ “thử thách” là một chặng đường các con phải trải qua sau khi kết thúc khoá luyện tập, sáu kĩ năng còn lại chúng ta sẽ đích thân dạy cùng sự hỗ trợ của vài vị thần khác. Ngoài sáu kĩ năng chính các con còn có những giờ học lí thuyết riêng biệt và tất nhiên là phải hoàn tất toàn bộ các môn ở trường như những học sinh khác. Cuộn giấy trước mặt các con là thời khoá biểu đặc biệt ta soạn riêng cho các con, nó có thêm những giờ tập luyện. Nào, muốn hỏi gì hỏi đi!”

“Thế chúng con có bao nhiêu môn học ở trường ạ?”- Junsu lập tức đặt câu hỏi.

“Có mười một môn. Đó là Lịch sử thần thánh bốn phương, Toán học cấp cao...”-Jaejoong lầm bầm-“Bố khỉ! Mình đã ngu toán thì chớ lại còn cấp cao! Tiêu chắc rồi!”-“...Văn học thần thánh, Âm nhạc, Hội hoạ, Thể thao, Thế giới loài người, Chiến thuật và chiến đấu, Vũ khí toàn thư, Quái thú toàn tập....và cuối cùng là...Nữ công gia chánh!”

Ở đây có một người đang mỉm cười, bốn người lắc đầu ngao ngán và năm người đang ngồi bất động.

“CÁI GÌ CƠ??? NỮ CÔNG GIA CHÁNH!!!???”-cả năm thằng con trai đồng thanh quát lên- “CHÚNG CON LÀ CON TRAI MÀ!!??”

“Thì có ai nhầm lẫn về giới tính của mấy đứa đâu...”- nữ thần Blue nhẹ nhàng lên tiếng-“ Nhưng phải công bằng chứ! Con gái trường này phải học toàn đánh nhau với quái thú thì con trai phải học nữ công gia chánh cho đều. Ai cũng phải học mà.”

“Và báo trước cho các con biết luôn: giáo viên dạy môn này rất thích véo má mấy đứa con trai dễ thương. Vì vậy nếu không muốn bị người khác tưởng nhầm mình bị bệnh quai bị do cặp má sưng húp thì tốt nhất là nên đội cái này khi vào lớp”-nữ thần Okie cười tươi rồi chìa ra năm cái mũ len trùm đầu màu trắng và hồng mà khi đội vào sẽ phủ hết hai bên má, chỉ chừa mắt mũi miệng ra thôi-“Umma tự đan đấy! Thuơng mấy đứa lắm mới làm cho đó.”

“Tốt nhất nó đừng thuơng tao kiểu đó...”-nữ thần Shysh thì thầm vào tai nữ thần Wib đang ngó trân trân vào mấy cái mũ-“Có nể nó cách mấy cũng không thể đội cái đó ra đường cho nhục mặt được!”

“Thôi...mọi người ra khỏi đây nào! Chúng ta cần xuống phố mua vài món đồ cho tụi nhỏ.”-nữ thần Jury nói lớn tiếng-“Đi mau còn về!”

Năm phút sau, tất cả đều kéo ra khỏi phòng hướng về cầu thang. Căn hầm lại trở về với bóng đêm đáng sợ.


Xem thêm: http://www.hihihehe.com/f/threads/155332-RONG-PHUONG-DONG-long-gift-fic-#ixzz11TeHTgd9
Về Đầu Trang Go down
https://mylove.canadian-forum.com
Sponsored content





Giới thiệu fan fic dbxk bản full Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Giới thiệu fan fic dbxk bản full   Giới thiệu fan fic dbxk bản full I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Giới thiệu fan fic dbxk bản full
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» De? hoc gioi vat ly
» Bi quyet hoc cuc gioi
» HAI THẾ GIỚI [ TWO DIFFERENT WORLDS] - AT & QUỲNH CHI
» Người lùn nhất thế giới
» Bí quyết học giỏi tiếng Anh!(cái này chưa thử)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
(¯`•™ ๑۩۞۩๑♥• (¯`¶v¶ÿ£övë´¯) ♥•๑۩۞۩๑ ™• :: Giao lưu - Kết bạn :: Văn - Thơ - Truyện :: Truyện Dài-
Chuyển đến